BS Hoàng Cương – BV Mắt TW
Dịch COVID vẫn còn ám ảnh nhiều quốc gia sau hơn hai năm tàn phá, lấy đi sinh mạng của hơn 6 triệu người trên toàn cầu. Cuộc sống bình thường hoặc gần như bình thường đã bừng sáng trên đất nước ta nhưng ngay sau đó là những lo lắng hậu COVID. Có hơn 200 những khó chịu đeo bám những người đã nhiễm COVID được gọi là nhóm bệnh lý Hậu COVID. Thôi thì từ nghiêm trọng như xơ phổi đến những thứ không đâu như ăn kém ngon, ngửi không như xưa. Y học dân tộc hay Đông y, rộng hơn y giới gọi là chữa bệnh không dùng thuốc, chữa bệnh bằng dược thảo hay thực phẩm chức năng…ngay từ những ngày đầu dịch bùng phát đã được tin dùng và cho đến nay vẫn phổ biến không chỉ trên TV, mạng internet hay trong các quầy thuốc mà còn len lỏi trong chợ cóc tới các gia đình, ông bà bố mẹ rồi các con cháu đều tin dùng. Thật mừng! Trong lòng nhân dân Đông y vẫn rất gần gũi, hiệu quả, rẻ tiền, ít độc hại.
Cả nhà bị COVID, 6 lần ra hiệu thuốc tôi đều phải cầu cứu đến cây cỏ- dược thảo – thuốc Đông y. Không cần biết tới giá cả, nói đúng hơn đắt nhưng thấy cần thì vẫn tôi vẫn phải mua một lượng “khổng lồ” so với thời không có COVID. Cảm xuyên hương rồi sau này là Xuyên Tâm Liên, Bổ phế viên hết lại chuyển sang Bổ phế chai, Bảo Thanh rồi loại của Đức chiết xuất từ cây Thường Xuân, nếu có đi ngoài lỏng lại thêm Berberine loại thường và loại bọc đường cho trẻ nhỏ. Các loại viên xúc họng, viên xông mũi cũng đua sắc trên các kệ thuốc. Chưa bao giờ tôi thấy thuốc Đông y lại áp đảo Tây y đến thế trong các quầy thuốc, lượng mua bán như mua rau ngoài chợ. Chưa hết, về đến gần nhà các bà hàng rau bán thêm lá xông, lá tắm với giá cao hơn mấy lần so với thời tiền COVID mà vẫn hết veo. Có chút Đông y như tôi tìm gừng tươi, tía tô, bạc hà, kinh giới ở hàng lá hay hàng rau rất khó khăn và rất đắt. Nghe ồn ào như vậy nhưng cũng chỉ cần vài chục hay vào trăm nghìn là cũng sắm được đủ thứ cần dùng. Liều độc gần như không có, tác dụng phụ cũng chẳng có vì ngày thường ta vẫn ăn chúng đều đều. Có chăng là kích rích khi chế biến hay tai nạn do không biết sử dụng như bỏng da, đỏ mắt do xông nóng quá hay gần mắt…Cả nhà tôi phải cám ơn cây cỏ, Đông y vì các triệu chứng đã nhẹ rất nhiều nhờ Cảm Xuyên Hương, Xuyên Tâm Liên rất nhanh chóng phục hồi và đi làm sau vài bát nước sắc gừng, tía tô, kinh giới và xông lá vào ngày cuối của cách ly. Ai cũng tiêm vac-xin rồi nên ta cám ơn Đông y cũng không sợ oan hay mù quáng. Hiếm thấy một phong trào tin dùng Đông Y nào lại rộng khắp như vậy, có lẽ từ thời thực dân Pháp đô hộ?
Nhà tôi có 3 bác sĩ Tây y, học trong nước hay học nước ngoài, đều đã thành tiến sĩ cả nhưng đều dành sự trân trọng, tin tưởng, trìu mến cho các phương pháp chữa bệnh phối hợp dùng thảo dược hay các phương thức hỗ trợ khác.
Nếu quan tâm đến mảng y học này bạn có thể dùng các key words: alternative therapy, phytotherapy, herbal medicine để tra cứu. Tôi có cả tuổi thơ cho đến nay tóc đã ngấp nghé tuổi hưu để kể về những kỷ niệm đẹp về Đông y, tạo sao tôi lại kết bạn với nó, tin dùng và sẵn sàng khuyên người khác nên thử. Thủa nhỏ hay về quê vào những dịp hè tôi hay lân la xem ông nội làm nghề thuốc Bắc. Ban đầu là do hay được thanh quế chi để nhấm nháp hay quá táo tàu ngọt lịm nhưng sau đó là mê các mùi thơm của các vị thuốc. Tôi khoái xem ông dùng dao cầu cắt thuốc, tay ông buộc thoăn thoắt những thang thuốc bằng giấy báo hay giấy bao xi-măng bằng dây đay thoăn thoắt đều đặn. Ông có nhiều kỳ tích chữa bệnh, sau này được bố tôi- một bác sĩ tây y chuyên khoa cấp II kể lại. Cô em gái của bố (tôi gọi là cô) bị viêm não- màng não liệt cứng tứ chi, khó ăn và nuốt tưởng phải bỏ mạng nói chi đến sống, lớn lên được và sống đến già nhưng nhờ ông kỳ công xuống tận Hải phòng, Thái bình bắt và mua quạ đen, lấy máu pha rượu cho uống dần đã vận động được, tự xúc ăn, nói đủ để giao tiếp. Năm nay tôi mới về quê dự thượng thọ 80 tuổi của cô. Chuyện ông tôi chữa tả cho viên sĩ quan Nhật thời trước cách mạng tháng 8 cũng nức tiếng vùng đó. Thuốc nó uống ở trên đều ra ngay qua phân cả. Ông yêu cầu viên sĩ quan này uống thuốc và nằm cao mông lên để khỏi đại tiện ra ngoài. Thế mà hắn cầm ỉa được và khỏi tả, tứ chứng nan y và phổ biến thời đó, ông tôi được thưởng tiền và uy tín khắp huyện kể từ thời đó. Bố tôi là con trai duy nhất làm bác sĩ của ông nên cũng học được nhiều bài, trong đó có nhiều công thức chữa bệnh mắt. Một số bệnh nhân viêm hắc võng mạc, viêm kết mạc mùa xuân được ông chữa thành công những năm 80 của thế kỷ trước, chúng tôi nhờ thế cũng có thêm thịt trứng vào bữa cơm thời bao cấp gian khó. Hai bố con cùng làm chuyên khoa Mắt, ông làm bố rồi sau này là thày nữa. Có trường hợp thành công lạ kỳ chữa bệnh bằng y học dân tộc cho bệnh nhân mắt ông gặp được thời chiến tranh chống Mỹ ông kể cho tôi mà hai bố con đều kinh ngạc ông lang hay phương thuốc nào mà lại giỏi thế! Một bệnh nhân có sẹo giác mạc ở đúng vùng con ngươi (đồng tử) nên nhìn rất kém. Bố tôi thở dài nói với bệnh nhân làm sao mà chuyển được cái sẹo này sang chỗ khác thì nhìn lại rõ. Vài tháng sau gặp lại bệnh nhân này thấy sẹo giác mạc đã chuyển vùng thật nằm xa vùng đồng tử, thị lực bệnh nhân tăng rõ. Được biết có ông lang trong vùng đã thay bác sĩ mắt (vốn chỉ trông chờ vào phẫu thuật ghép giác mạc hoặc tạo hình đồng tử để giải quyết) dùng lá đốt xông khói vào mắt bệnh, dần dần đã chuyển được sẹo giác mạc lên trên giúp bệnh nhân lấy lại được thị lực. Kỳ thú và đáng tò mò nhưng bố tôi thì chịu không biết ông lang đó đã dùng lá gì vì hoàn cảnh chiến tranh, bệnh nhân và bác sĩ đều không có cơ hội gặp lại. Nếu phát minh về lá thuốc kia được cấp bằng sáng chế từ thời đó thì tương lai ngành ghép giác mạc hay ngân hàng mắt có lẽ đã khác.
Còn rất nhiều kỳ tích của việc ứng dụng điều trị y học dân tộc, dùng thực phẩm chức năng mà ông anh ruột tôi hiện đang làm việc tại khoa Chống đau, phẫu thuật Đại học Keck, Nam California, Hoa Kỳ đang rất thành công không thể kể hết ra đây được. Trong đó cái chết đã được thay thế bằng cuộc sống hoặc bệnh nhân đã có thêm nhiều thời gian sống thực sự có ý nghĩa. Nhiều bệnh hiểm nghèo, tốn kém đã được chữa chạy rẻ tiền hơn, không có tác dụng phụ, trả lại cuộc sống gần với bình thường nhất. Ung thư các loại, hen suyễn, bệnh lý tiểu cầu, các bệnh tự miễn…là những kẻ thù hiểm ác khiến các phương pháp chính thống xích lại gần hơn với y học dân tộc, cây lá chứ không nên cạnh tranh, nói xấu nhau.
Với một chút kiến thức y học, nhìn ra xung quanh bạn sẽ thấy nhiều bệnh nhân vẫn đang sống nhưng đau đớn, khổ sở còn hơn chết và tác dụng phụ của các phương pháp điều trị nhiều khi là nghiệt ngã và nghiêm trọng hơn bệnh tật chính. Thêm nữa, tôi sẽ tin yêu ông lang nào đó đã chữa cho ông chú tôi sống được 5 năm bằng cây lá, mật bò cạp hay nên khâm phục kiến thức của anh bác sĩ siêu âm đường mật mặt mũi nghiêm trọng, lắc đầu, trầm giọng: Trăm trường hợp K đường mật như thế này thì 90% chết sau một năm. Vậy đấy! Biển học mênh mang! Cái chưa biết luôn là vô số! Chúng ta nên tin yêu vô bờ bến vào các tạp chí y khoa danh tiếng, các công trình nghiên cứu đa trung tâm, các tập đoàn dược khổng lồ hay chắt lọc suy nghĩ, trìu mến trải nghiệm cả yoga, châm cứu, phương thuốc của ông lang bà mế ở đâu đó…. Sau COVID tôi thấy là nên làm cả HAI.
V.Medical Channel theo BS Hoàng Cương BV Mắt TW